Tiết trời giá rét cuối năm dường như không ảnh hưởng nhiều đến sự tất bật của chúng ta những ngày giáp Tết. Nhịp sống ngày càng trở nên mau lẹ với sự phát triển của xã hội, đặc biệt là khi công nghệ tiên tiến đã len lỏi vào từng ngõ ngách của đời sống. Sáng qua, bác hàng xóm nói vui với tôi: “Chú này, Tết sau có khi AI giúp mình đi chợ sắm Tết cũng nên”. Tôi cười bảo bác: “Có khi bác lại còn được AI mừng tuổi nữa ấy chứ, nói vui thế thôi vẫn còn một việc ta phải tự làm đó là thưởng thức không khí Tết”.
Sắp xếp áo len, áo khoác và đồ lót trong túi hút chân không có thể tái sử dụng, bởi chúng sẽ tiết kiệm thêm 75% diện tích trong va-li của bạn
Loại túi này còn giữ mùi, vì vậy chúng cũng có thể được sử dụng cho quần áo bẩn. Túi hút chân không rất hiệu quả, bạn có thể mua túi của Ziploc. Tất cả những gì bạn cần làm là đặt đồ vào trong túi, đóng túi lại, sau đó đưa máy hút khí vào lỗ nhỏ một chiều. Hút khí ra bằng máy. Dễ dàng vậy thôi.
Sắp xếp quần áo với kỹ thuật "cuộn tròn" truyền thống
Đặt vài ba chiếc áo hoặc quần chồng lên nhau, trải phẳng, sau đó cuộn tròn lại như túi ngủ để tiết kiệm diện tích và tránh nhăn nhúm. Để đảm bảo hơn nữa, hãy đặt một lớp giấy vệ sinh dày hoặc giấy bọc đồ giữa những chiếc áo/quần trước khi cuộn. Đừng lo về những món đồ dễ nhàu. Phần lớn các khách sạn/nhà nghỉ/phòng trọ đều có bàn là và cầu là trong tủ để đáp ứng nhu cầu của khách hàng, chưa kể tới dịch vụ giặt là của khách sạn.
Nếu phải qua khu vực hải quan, hãy kiểm tra va-li trước khi sắp xếp đồ đạc.
Đảm bảo va-li hoàn toàn trống rỗng trước khi sắp đồ (đặc biệt khi va-li không phải của bạn), bởi khi kiểm tra an ninh, không ai khác ngoài bạn sẽ phải chịu trách nhiệm về những món đồ trong va-li. Thông thường, va-li sẽ có khóa kéo ẩn ở giữa hoặc bên cạnh. Hãy mở khóa và kiểm tra một lượt. Cẩn tắc vô áy náy.
Mua đồ ăn vặt đề phòng trường hợp bị đói
Mang theo đồ ăn nhẹ trong những chuyến đi ngắn hoặc chuyến đi tới những nơi mà bạn có thể mua đồ ăn, và chuẩn bị đồ ăn thịnh soạn hơn cho những chuyến đi xa bằng xe buýt/máy bay/tàu hỏa/ô tô. Nếu bạn bị dị ứng, hoặc tình trạng sức khỏe buộc bạn ăn một số món nhất định (ví dụ như không có gluten hoặc không có hạt), mà bạn không có nhiều lựa chọn khi đi du lịch (mặc dù máy bay có đồ ăn thường đáp ứng được những yêu cầu này), hãy mang thêm những món ăn vặt để giúp bạn no hơn.
Để có một chuyến đi trọn vẹn, giúp bạn rảnh tay làm những việc khác mà vẫn mang theo được nhiều đồ bên người. Sắm một chiếc balo là điều cần thiết.
Shop xin giới thiệu các mẫu balo dành cho du lịch đang được bày bán tại shop với mức giá cực tốt.
Các sản phẩm balo này được làm từ da PU cao cấp, chống nước chống bụi bẩn, dễ lau chùi, chống rạch, khoang chứa rất lớn rất cần thiết khi đi du lịch dài ngày.
-Các vùng núi cao tây bắc ,mỗi khi nhắc đến mọi người sẽ hình dung ngay tới những nơi có cảnh đẹp,khu du lịch,nghĩ dưỡng...Không cần phải nói nhiều những cảnh vật con người nơi đây luôn có một sức hút mạnh mẽ với con người vì phong cảnh hùng vĩ,sự chân chất,mộc mạc của người dân,những đứa trẻ .
-Tôi cũng không phải là ngoại lệ,cũng bị mê mẩn bởi những thứ nơi đây,sau mỗi chuyến đi,mỗi hành trình đều để lại trong tôi 1 thứ gì đó khiến mỗi lần về là lại lưu luyến và muốn quay lại.Có lẽ vì thế mà 1 năm mình đi khá nhiều có những chuyến đi chơi xa,nhưng có những lần đi xa lại không phải là đi chơi.
-Tôi chọn đến với vùng cao theo một cách khác,đó là những chuyến đi thiện nguyện đến với những đứa trẻ vùng sâu vùng xa
"Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, Gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cũng một thời trẻ trai, Cũng từng nghĩ về đời mình ,Phải đâu may nhờ rủi chịu? Phải đâu trong đục cũng đành. Phải không em, phải không anh? Chân lý thuộc về mọi người Không chịu sống đời nhỏ nhoi! Xin hát về bạn bè tôi, Những người sống vì mọi người. Ngày đêm canh giữ đất trời, Rạng rỡ như rừng mai nở chiều xuân" - Trích lời bài hát:"Một đời người ,một rừng cây"
-Mỗi chuyến đi chơi,vô tình bắt gặp những đứa trẻ trên đường,chẳng hiểu vì sao ở chúng có thứ gì đó cuốn hút tôi,sự ngơ ngác,dễ thương có đôi chút sợ sệt nhưng khi làm thân được thì bạn sẽ thấy chúng vô cùng thân thiện.Những đứa trẻ ngày ngày sống trong sương,nơi mưa gió bão bùng những nơi điện không có,thiếu thốn đủ đường nhưng chúng vẫn hồn nhiên dù cho cuộc sống có khốn khó thế nào.Những bữa ăn chẳng đủ no,quần áo miếng chằng miếng vá,chân đất bùn lem.Có những điểm trường vào mâm cơm cả gia đình chỉ có cơm trắng với ít măng rừng nhìn mà xót.Chẳng ai được chọn cách sinh ra,nơi sống,và cuộc sống gia đình.Nếu những đứa trẻ được sinh ra trong một gia đình khá giả thì chúng cũng xinh đẹp,lanh lợi lắm.Những khuôn mặt thánh thiện và hồn nhiên như những bông hoa của núi rừng tây bắc.
-Có lẽ cũng chính vì thế mà trong tôi thôi thúc cái gì đó,mong góp 1 phần sức nhỏ nhoi của mình để có thể giúp các em bớt được 1 phần nào đó khó khăn trong cuộc sống.
-Chính vì thế mà mình tìm và tham gia các nhóm thiện nguyện những vùng đất vùng cao và đồng hành cùng nhóm đến nay cũng đã được 10 hành trình trên tổng 14 hành trình của nhóm,những bạn trẻ cùng chung chí hướng,chung niềm yêu thương với những đứa trẻ nơi núi rừng
-Chúng tôi là nhóm :"Hành trình bản cao" sỡ dĩ có tên như vậy là nhóm chỉ đi tới các vùng núi cao trên tây bắc,đến với những điểm trường mầm non,tiểu học ở những vùng xâu vùng xa nơi đường đi khó khăn,oto không vào được,nên nhóm chọn cách di chuyển bằng xe máy,và đi bộ đường đồi núi vào với những đứa trẻ.Mỗi người một công việc,một nơi sống người thì đi làm ,người sinh viên có thời gian là vẫn dành dụm để được đi .Mỗi lần có cung sẽ rơi vào 2 ngày cuối tuần vì không phải ai cũng đi được xa,nên nhóm thường chọn những điểm trường từ 180km - 250km đủ để di chuyển trong 2 ngày.
-Những hành trình không hề đơn giản,những chuyến đi đầy sương gió .Có những lần phải đi bộ vác đồ 7-8km vào điểm trường ở sâu trong cùng của bản,leo núi men theo còn đường đầy bùn lầy trơn trượt,trông đứa nào vào tới nơi cũng lem nhem chân lấm bùn đất mà vẫn toe toét cười đùa được.Có lẽ cũng vì thế mà giảm bớt được sự mệt mỏi của những lần phải cuốc bộ.Nhớ chuyến đi trong cơn bão đi từ 4h - 10h tối mới vào tới điểm trường,vì mưa to của cơn bão sơn tinh -2108 ,đã có thời điểm đường ngập không thể đi được,đã có tình huống phải quay về,nhưng vì những đứa trẻ ,vì lời đã hứa sẽ lên trong thời điểm đó,nên nhóm tìm đường và hỏi dân bản đường đi khác để đến dù đường khó đi nhưng chúng tôi vẫn chọn vì ở nơi đó những nụ cười,ánh mắt đang mong mỏi :)
-Nhóm nhỏ nên cũng chẳng cho được nhiều:đồ đạc chủ yếu là đi xin rồi về lọc để chọn những đồ lành lặn,khi có chút kinh phí thì sẽ mua thêm đồ mới,làm những công trình giúp đỡ điểm trường:như hàng rào,sơn sửa.Mỗi chuyến đi kinh phí mỗi thành viên cũng tính toán chi tiêu cho đoàn rẻ nhất có thể,còn đâu sẽ để trích tiền mua quà cho các bé.Thông thường sẽ 250k-300k/người và sẽ trích 1 nửa trong số đó ra để cho vào tiền mua quà,đồ dùng học tập,quần áo.Còn 1 nửa đi đường,ăn uống ngủ nghỉ trong 2 ngày
-Cảm giác vượt bão lũ ,lội bùn lầy đá ,sỏi leo đèo vượt suối để vào điểm trường ,gặp những đứa trẻ ánh mắt bừng sáng nên niềm tin về một tương lai,và thấy lòng mình cũng vui.Được trao tận tay ,được ôm được bế chúng cũng thấy ấm lòng và mệt mỏi xua tan.Được dân bản trợ giúp,cho quà mỗi lần về những món quà tuy nhỏ nhưng họ dành cho mình cũng cảm thấy vui dù đôi lúc là những chiếc bánh,cây măng...
-Chẳng dám nhận mình tài giỏi cao sang,nhưng giúp được thì mình sẵn sàng , tuổi trẻ mà ,cảm thấy làm gì có ích thì mình cũng nên làm.Dù chỉ 1 chút nhỏ nhoi những cũng phần nào đó giúp đỡ những đứa trẻ có mảnh đời không may được cắp sách,được mang con chữ tới trường